Cà phê đắng | thơ Trương Thị Anh
Cà phê đắng, cà phê nâu
Bình minh buổi sáng bạn bầu rủ nhau
Cà phê nhỏ giọt sánh màu
Nâu đen vị đắng nỗi sầu trầm tư
Người thì cười nói vô tư
Người buồn bao nỗi thực hư ở đời
Cà phê đắng, cà phê vui
Đắng sao lắm nỗi hên xui cuộc đời
Cà phê ngọt bởi người vui
Tâm buồn giọng đắng tâm tư nát nhàu
Cà phê đắng, cà phê nâu
Uống vào bao nỗi nông sâu cuộc đời
Cà phê đắng lòng bùi ngùi
Cà phê một cốc ai ngồi trầm tư.
Trương Thị Anh